Xin hân hạnh giới thiệu đến vị quý 80 mã số nhạc chờ của Pháp Như trên Mobifone: 1 Ân cha mẹ như biển trời 50611055, 2 Ân cha mẹ như biển trời 5166917, 3 Bông hồng cài áo 50611062, 4 Bông hồng cài áo 5166918, 5 Bông hồng dâng cha 50611064, 6 Bông hồng dâng cha 5166919, 7 Bước chân Yên Tử 50611067, 8 Bước chân Yên Tử 5166920, 9 Chùa tôi 50611072, 10 Chùa tôi 5166921, 11 Còn thương rau đắng mọc sau hè 50611076, 12 Còn thương rau đắng mọc sau hè 5166922, 13 Đêm Pháp Hoa 50611080, 14 Đêm Pháp Hoa 5166923, 15 Diệu pháp 50611081, 16 Diệu pháp 5166924, 17 Diệu pháp âm 5166925, 18 Đời Tăng lữ 50611087, 19 Đời Tăng lữ 5166926, 20 Em đi trên cỏ non 50611089, 21 Em đi trên cỏ non 5166927, 22 Gánh hàng rong 50611092, 23 Gánh hàng rong 5166928, 24 Giấc mơ cánh cò 50611095, 25 Giấc mơ cánh cò 5166929, 26 Hoa kinh Bồ tát Khiêm Từ 50611097, 27 Hoa kinh Bồ tát Khiêm Từ 5166930, 28 Kinh cầu Mẹ Từ Bi 50611098, 29 Kinh cầu Mẹ Từ Bi 5166931, 30 Làng tôi 50611129, 31 Làng tôi 5166932, 32 Lạy Phật Quan Âm 50611128, 33 Lạy Phật Quân Âm 5166933, 34 Lời sám nguyện 50611126, 35 Lời sám nguyện 5166934, 36 Lời tạm biệt của người tìm đạo 50611124, 37 Lời tạm biệt của người tìm đạo 5166935, 38 Lòng mẹ 50611123, 39 Lòng mẹ 5166936, 40 Lục cúng dường 50611121, 41 Lục cúng dường 5166937, 42 Mẹ là Phật 50611119, 43 Mẹ là Phật 5166938, 44 Mẹ là vầng trăng 50611118, 45 Mẹ là vầng trăng 5166939, 46 Mẹ tôi 50611114, 47 Mẹ tôi 5166940, 48 Mẹ Từ Bi 50611110, 49 Mẹ Từ Bi 5166941, 50 Mùa duyên 50611107, 51 Mùa duyên 5166942, 52 Ngọn lửa tuổi hai 50611105, 53 Ngọn lửa tuổi hai 5166943, 54 Ống thổi lửa 50611103, 55 Ống thổi lửa 5166944, 56 Phật Hoàng Trần Nhân Tôn 50611100, 57 Phật là ánh từ quang 50611096, 58 Phật về 50611093, 59 Phục vụ chúng sanh là cúng dường chư Phật 50611091, 60 Tạ ơn mẹ 50611090, 61 Tâm xuân 50611084, 62 Tâm xuân 5166945, 63 Thì thầm với nắng 50611083, 64 Thì thầm với nắng 5166946, 65 Thiền sư Chùa Đậu 50611078, 66 Thiền sư Chùa Đậu 5166947, 67 Thờ kính mẹ cha 50611075, 68 Thờ kinh mẹ cha 5166948, 69 Tiếp bước dấu chân xưa 50611073, 70 Tiếp bước dấu chân xưa 5166949, 71 Trăng tròn tháng tư 50611071, 72 Trăng tròn tháng tư 5166950, 73 Trở lại Bạc Liêu 50611070, 74 Trở lại Bạc Liêu 5166951, 75 Vì có Phật 50611069, 76 Ví có Phật 5166952, 77 Vu Lan nhớ mẹ 50611066, 78 Vu Lan nhớ mẹ 5166953, 79 Xuân trong cửa thiền 50611063, 80 Xuân trong cửa thiền 5166954, * Để chọn bài hát làm nhạc chờ trên mạng Mobifone:Soạn tin nhắn theo nội dung như sau: 1. Đăng ký sử dụng, soạn tin: DK gởi 92242. Cài đặt bài hát- Cài đặt bài hát: CHON masobaihat gởi 9224 Ví dụ: để tải bài Đời Tăng lữ bạn chỉ cần soạn: CHON 50611087 gởi 9224 - Gửi tặng: TANG mabaihat sodienthoainhan gởi 9224 Ví dụ: để tặng bài Đời Tăng lữ cho bạn bè bạn chỉ cần soạn: TANG 50611087 số điện thoại người nhận gởi 9224 Để biết thêm chi tiết xin vui lòng truy cập: http://www.mobifone.com.vn

Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2008

Tôi không có quyền được hưởng hạnh phúc!

Nhiều khi tôi muốn trốn đi nhưng lại thương ba dù trong lòng lắm lúc cũng giận ba. Rồi tôi tự mình trở thành thiếu nữ mà không có bất cứ một chỉ dạy từ gia đình về những gì tối cần thiết của một người con gái.
Tôi sinh con một mình, nuôi con không ai trợ giúp. Sức khỏe tôi rất yếu nhưng chỉ mới sinh được năm giờ tôi đã lập cập đi giặt tã cho con... Tôi làm đủ thứ hòng quên cảm giác tội lỗi. Anh bên cạnh tôi, giúp tôi chút ít khi cần thiết nhưng rất lạnh lùng. Đó là điều giết tôi mạnh nhất.
Một lá thư chứa đầy đau đớn dằn vặt từ chị T.U. - người vợ, người mẹ bất hạnh. Thiếu hơi ấm gia đình từ nhỏ vì cha mẹ ly dị, bị cha đẻ hắt hủi, bị lạm dụng tình dục; lớn lên lại lao vào một tình yêu đầy dối lừa… Chị T.U. cho rằng mình đáng phải chịu trừng phạt vì những sai lầm, nông nổi trong tình yêu. Chị đáng thương hay đáng trách? Chị còn có cơ hội được hưởng hạnh phúc gia đình? Mời bạn đọc theo dõi câu chuyện dưới đây của chị…

Tôi là một phụ nữ 34 tuổi. Tôi xa mẹ khi mới 4 tuổi. Ba mẹ tôi chia tay, mẹ ra nước ngoài sống và rất hiếm khi liên lạc với tôi. Tôi ở với bà ngoại một thời gian thì sang nhà nội (ông nội ruột và bà nội sau), còn ba tôi thường xuyên đi xa, lâu lâu mới về nhà một lần.

Năm tôi học lớp 2, nhà nội có bạn của ông nội đến buôn bán cùng. Ông ta tên là Khải. Thật kinh khủng, ông ta thường xuyên hiếp dâm đứa bé gái là tôi đây. Tôi đau đớn lắm nhưng không dám nói với ai cả. Trong nhà từ ông bà đến cô chú ai cũng có thể dễ dàng đánh đập tôi, dù có lẽ họ cũng thương tôi (có thương mới nuôi vì thời bao cấp cuộc sống rất khó khăn!). Năm tôi 13 tuổi, ba cưới vợ mới mà không một sự chuẩn bị cho tôi về tinh thần. Tôi xa nội về quê ở với mẹ kế và ba. Ba xa nhà luôn, mỗi khi gửi thư về ông không bao giờ nhắc đến tôi.

Còn lúc ở nhà ông lại dễ dàng đánh đập tôi từ một lỗi nhỏ. Thậm chí ngay cả khi tôi không có lỗi ông cũng đánh thật nặng, có lần ngất xỉu, dù ông có học vấn đại học. Có khi ông còn chửi tôi “giống như con đ”. Mẹ kế thì không quan tâm đến tôi bao giờ. Tôi có ít bạn, hay khóc thầm, tủi thân, lúc nào cũng thèm sự yêu thương vỗ về…

Tôi quen và yêu anh lúc 18 tuổi, khi vừa dưới quê lên thành phố thi đại học và rất sốc vì môi trường mới. Anh theo đuổi tôi. Tôi cũng có tình cảm với anh từ sự cảm phục anh học rất giỏi. Cho đến một ngày anh đến nhà tôi. Không hiểu sao tôi đã kể cho anh nghe chuyện của mình, cả mơ ước được yêu thương. Đây là lần đầu tiên tôi nói nhiều với bạn đến thế. Anh tỏ ra thông cảm và hiểu biết cuộc sống rất nhiều so với tôi, dù nhỏ hơn tôi một tuổi. Rồi một ngày anh làm chuyện đó với tôi. Tôi đã hoảng sợ và ghét mình biết bao, cả kinh hãi người bạn trai đầu tiên. Tôi trốn anh gần hai năm trời nhưng anh vẫn cứ tìm. Hai năm không gặp anh, tôi lầm lũi học, vẫn rất ít bạn bè. Một ngày gặp lại nhau, tình cảm bỗng dâng lên. Chúng tôi đến với nhau và sống như vợ chồng hơn bốn năm.

Tôi thấy mình yêu anh biết bao và muốn có anh trong đời. Nhưng rồi tôi bắt đầu phát hiện những điều khang khác ở anh. Anh thường nói dối, có cử chỉ gần gũi với cô bạn làm chung cũng là bạn thân của tôi. Tôi hỏi thì anh nói quanh co. Tôi rất yêu anh nên tin vậy. Một ngày nọ tôi tình cờ bắt gặp anh và cô bạn âu yếm nhau. Tôi chẳng còn biết phải làm gì, khóc nức nở và chạy một mạch về nhà.

Tối anh đến, biện minh đủ điều. Anh còn nói “mình mất gì đâu mà sợ” (anh thường lặp lại câu này). Vậy mà tôi đã tin anh, bỏ qua lần này và cả những lần hai người qua đêm với nhau mà không làm to chuyện bao giờ. Tôi yêu anh và quá yếu đuối. Lúc này chúng tôi đã làm đám hỏi sau năm năm bên nhau.

Kể từ đó là những tháng ngày đau khổ triền miên, anh thường bỏ mặc tôi, thất hẹn, nói dối liên tục...Quá buồn và bơ vơ, tôi tham gia lớp học ngoại ngữ và gặp một bác sĩ. Tôi kết bạn với anh. Rồi người yêu biết tôi có bạn trai nhưng anh chỉ cười khẩy, không quan tâm đến tôi trong khi người bạn mới càng tỏ ra thân thiết với tôi. Rất nhiều lần tôi nói người yêu làm lễ cưới nhưng anh từ chối hoặc giả lơ.

Tôi yêu anh thật nhiều dù biết anh vẫn quan hệ với cô bạn kia và còn thêm một cô ở CT. Điều chua xót là trong một lúc chán nản tôi đã thất thân với người bác sĩ kia (anh ta đã có vợ và một con nhỏ). Nhưng tôi cần được trao tình cảm, cần được chăm sóc một ai đó và cần được nhận sự động viên biết chừng nào. Tôi biết mình sai trầm trọng nên đã rời xa anh bác sĩ nọ. Nhưng tôi có thai! Khi phát hiện, tôi nói ngay với người yêu nhưng anh bỏ mặc tôi. Tôi hiểu. Điều kinh khủng hơn cả, đáng trách hơn cả, ngu xuẩn hơn cả, thật xấu xa cho tôi là tôi điện thoại cho ba mẹ người yêu và bảo mình có thai rồi... Lễ cưới gấp rút diễn ra với cô dâu tệ hại nhất đời là tôi.

Tôi và anh thống nhất sau một thời gian cả hai sẽ chia tay. Tôi cố gắng làm vợ tốt, chăm sóc chồng, nhà cửa chu đáo, nhẫn nhịn mọi sự vì biết mình có lỗi quá lớn. Nhưng lòng anh không hề lay động. Anh còn hẹn hò với bạn gái trước mặt tôi. Tôi sa sút rất nhanh, 12 tháng sút hơn 16kg vì lao tâm và lao lực. Anh thích đi chơi qua đêm nhiều ngày liền, về nhà lại hỏi tôi còn muốn gì hơn nữa ở anh. Không những quan hệ với nhiều phụ nữ, anh còn kể cho họ nghe chuyện của tôi. Một lần tình cờ đọc email của anh tôi mới biết trong email họ ca ngợi anh, chửi tôi thậm tệ, tôi chỉ biết khóc mà thôi.

Tết 2007, anh bỏ mặc vợ con bệnh, đi chơi với bồ mấy ngày liền cũng không báo trước với tôi. Đau đớn và mặc cảm, cảm thấy mình không xứng đáng làm mẹ, tôi chở con đi từng hiệu thuốc, mua từng ít thuốc ngủ một... Tôi tỉnh dậy trong sự la mắng của mẹ chồng nhưng lòng thì chết rồi. Hai ngày sau cái chết hụt, tôi ngồi dậy chăm con một mình trong tủi nhục. Chồng quay về không một lời hỏi thăm và hắt hủi tôi hơn bao giờ hết. Tôi cam chịu vì mình đáng bị như vậy.

Tôi có còn xứng đáng làm mẹ, xứng đáng sống? Tôi không có quyền sống hạnh phúc? Tôi sẽ mãi mãi không có được tình yêu và sự tha thứ của chồng? Tôi muốn thú nhận với bố mẹ chồng tất cả, chịu sự trừng phạt danh dự rồi đi với con thật xa... Tôi bế tắc thật rồi!
T.U (theo tuoitre.com.vn)

0 nhận xét:

Đợi chờ - Thanh Lam

Một cõi đi về

Một mình - Thanh Tùng

Ôi quê tôi - Vũ Xuân Bắc

Đóa hoa vô thường (1)

Điệu buồn phương Nam

Mưa bay tháp cổ - Tùng Dương

Đóa hoa vô thường (2)

Như cánh vạc bay






  © Blogger templates ProBlogger Template by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP