Vất vã cuộc sống mưu sinh
Dưới gốc cây thông đã trang hoàng với bao sắc màu, tôi và em đã ngồi gần nhau hơn và tôi cảm nhận thấy, nỗi buồn từ trong ánh mắt thơ dại của em khi nhìn thấy những đứa trẻ cùng trang lứa đang vui cùng cha mẹ, dường như em đã quên đi tuổi thơ của mình vì cuộc sống mưu sinh, khi tiếp xúc cùng em tôi hiểu ra rằng, đã từ lâu em không có được tình thương, nhiều đêm những giọt nước mắt đã lăng dài hòa tan trên gương mặt này “bởi lẽ em không cha mẹ”. Em đã cho tôi biết thêm nghị lực của em khi trong tay có một bao diêm, kể với tôi rằng em mong những ánh sáng yếu ớt này sẽ làm ấm em hơn trong đêm nay, những vì sao sáng sẽ dẫn em bước đi trên chặng đường đầy khó khăn này. Tôi ngỡ rằng mình đang phiêu lạt trong câu chuyên cổ tích “ Cô bé bán diêm” nhưng không đây là một cậu bé thật, một câu chuyện cổ tích thật mà bấy lâu nay tôi chỉ gặp qua sách vở.
Trong đêm noel này, tôi đã gặp câu chuyện cổ tích mà chính em là nhân vật chính, em đã vẽ nên một sắc màu mới trong xã hội hiện đại này, vốn dĩ không dành cho những điều kỳ diệu xuất hiện. Có những cái đơn giản trong vô vàng cái phức tạp đã tạo nên sắc màu ấy. Sau đêm giáng sinh này, lại với hành trang cũ kỹ ấy em vẫn phải lo toan cho cuộc sống mình. Mặc cho cuộc sống đó chỉ làm cho em qua cơn đói từng ngày, Tôi cũng mong cho xã hội này hãy mở rộng tình thương, lòng nhân ái của mình bằng tất cả trái tim người Việt Nam để các em được học tập và sinh sống trong môi trường tốt hơn. Tôi hy vọng sẽ gặp em trong trang phục đến trường và nụ cười hạnh phúc.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét